Kỹ thuật lập trình từng trục riêng rè trong từng block của chương trình, chủ yếu chỉ nhằm tránh các chướng ngại tiềm ẩn trên quỹ đạo chạy dao, đặc biệt để bảo đảm an toàn. Phương pháp lập trình này đòi hỏi thời gian chu kỳ hơi dài hơn so với chuyển động nhanh đồng thời trên nhiều trục. Để so sánh sự khác biệt, bạn hãy xét chuyển động nhanh ba trục, thường áp dụng trên máy phay.
Ví dụ, tốc độ chuyển động nhanh là 394 in/min (10000mm/min) trên từng trục. Chuyển động xảy ra giữa hai vị trí tọa độ X2.36 Y0.787 Z0.2 (điểm đầu) và X11.812 Y354 Z1.0 (điểm cuối).
Thời gian cần thiết đế’ dao chạy trên từng trục có thể tính là:
- Thời gian trục X
((11.812 – 2.36) X 60) / 394 = 1.440 giây
- Thời gian trục Y
((3.54 – 0.787) X 60) / 394 = 0.420 giây
- Thời gian trục Z
((1.0 – 0.2) X 60) / 394 = 0.121 giãy
Nếu chuyển động đồng thời trên cả ba trục, thời gian toàn phần để định vị là 1.140 giây là thời gian dài nhất cần thiết cho trục bất kỳ để đến điểm cuối. Block chương trình sẽ như sau:
G00 X11.812 Y3.54 Z1.0
Nếu chuyển động này được tách ra thành ba block riêng rẽ, thời gian toàn phần sẽ là tổng của ba thời gian cần thiết ứng với từng trục.
1.44 + 0.42 + 0.121 = 1.9 81 giây
dài hơn khoảng 37.5%. Số phần trăm này thay đổi tùy thuộc tốc độ chuyển động nhanh và chiều dài hành trình, được đo trên từng trục máy. Các block chương trình được viết riêng rẽ như sau:
G00 X11.812
Y3.54
- 0
Chú ý, tính chế độ của lệnh chuyển động nhanh G00 không cần lặp lại trong các block kế tiếp.